Lá thư mẹ viết cho con trai, ai cũng nên đọc một lần
Sau này, con là người quyết định con sống trong nhà cấp bốn hay biệt thự, là người được kính trọng hay bị coi thường.
Mới đây, một bức thư của người mẹ ở Trung Quốc gửi con trai đang tuổi nổi loạn được chia sẻ trên mạng xã hội đã khiến nhiều bậc phụ huynh lặng người. Đây không phải những lời dạy dỗ cứng nhắc, cũng không phải đòn roi hay quát mắng, mà là những tâm sự đầy yêu thương chạm tới trái tim của các bậc làm cha mẹ.
Ảnh minh họa.
Dưới đây là nội dung bức thư:
“Con trai, mẹ viết lá thư này cho con vì 3 lý do.
Thứ nhất, con đang đứng ở ngã rẽ quan trọng nhất của cuộc đời, khi tuổi thơ đã khép lại và cánh cửa thanh xuân đang mở ra.
Thứ hai, có những lời nếu cha mẹ không nói, sẽ không ai nói với con.
Thứ ba, hãy nhớ thỏa thuận của chúng ta nhé, cha mẹ đi làm, con đi học, ai cũng phải tự chịu trách nhiệm với cuộc đời của mình.
Trước tiên, mẹ muốn nói với con về mục tiêu sống, con có thể không có lý tưởng lớn lao nhưng tuyệt đối đừng sống không mục đích. Cuộc sống này vốn chẳng dễ dàng gì, học hành cũng chẳng phải chuyện nhẹ nhàng. Con thấy áp lực nhiều trong việc học, bài vở nhiều, học ngày học đêm. Cha mẹ rầy la nhắc nhở chỉ muốn nhắc cho con nhớ một điều, vốn dĩ cuộc đời này rất khắc nghiệt và một kỳ thi có thể thay đổi cả tương lai của một người.
Lúc ở nhà, con có thể là hoàng tử bé nhỏ của cha mẹ nhưng ra đời thì ai cũng như nhau. Là con một, ở nhà con có thể được nuông chiều. Thế nhưng ra xã hội, chẳng ai coi trọng con nếu con không có năng lực. Thầy cô chỉ chú ý đến con khi con học giỏi, thể hiện tốt. Sau này, con là người quyết định con sống trong nhà cấp bốn hay biệt thự, là người được kính trọng hay bị coi thường.
Việc học với con bây giờ là nhiệm vụ tất yếu nhất, học không phải là tất cả nhưng nó là nền tảng quan trọng.
Học giỏi mà sức khỏe yếu cũng vô nghĩa. Con còn nhớ câu: “20 tuổi khoe bằng cấp, 30 tuổi khoe năng lực, 40 tuổi khoe kinh nghiệm, 50 tuổi khoe tài sản, 60 tuổi khoe sức khỏe, 70 tuổi khoe hồ sơ bệnh án, 80 tuổi khoe... ký ức không?”. Điều mẹ muốn nhấn mạnh ở đây là: Có sức khỏe thì mới có tất cả. Hãy chú ý tập luyện, vận động thân thể nhiều hơn.
Tương lai là điều khó đoán trước được nhưng thái độ của con sẽ quyết định thành công sau này. Kiến thức có thể học, kỹ năng có thể rèn nhưng thái độ là thứ tạo nên con người. Và thái độ được hình thành từ những thói quen hằng ngày. Mẹ thấy con còn hay bỏ dở giữa chừng nhưng vẫn chưa muộn, chỉ cần con bắt đầu lại hôm nay.
Kết bạn cũng như đầu tư, con phải tìm người có thể giúp con tốt hơn. Và đừng quên, người cùng con cười chưa chắc đáng nhớ nhưng người từng ngồi cạnh con lúc con đau khổ sẽ là người không bao giờ quên. Một cái nắm tay lúc khó khăn đáng giá hơn ngàn lời chúc lúc thành công.
Rồi con sẽ yêu, điều đó là chắc chắn nhưng hãy nhớ rằng, tình yêu đẹp nhất là khi cả hai cùng yêu nhau, cùng chung chí hướng, điều đó chỉ chiếm chưa đầy 10% các trường hợp. Đừng mơ mộng quá nhiều, cũng đừng suy sụp vì chia tay, con hãy học cách trân trọng, rồi con sẽ gặp đúng người vào đúng thời điểm.
Không ai có nghĩa vụ phải đối xử tốt với con, ngoài cha mẹ, thế giới này là vậy đó. Ở trường, thầy cô không có nghĩa vụ yêu quý con, trừ khi con biết tôn trọng họ. Bạn bè cũng vậy, muốn được quan tâm, trước tiên con phải biết quan tâm người khác. Thế giới không vì thiếu con mà ngừng quay nhưng con đừng vì mình nhỏ bé mà từ bỏ bản thân.
Con càng lớn, thế giới của con càng rộng. Còn thế giới của cha mẹ thì ngày càng thu hẹp lại, mỗi ngày một nhỏ đi. Điều cha mẹ mong mỏi không phải là kiểm soát con, mà chỉ muốn giữ lại một chút hiện diện trong thế giới ngày càng xa của con.
Mẹ viết những lời này không phải để răn dạy, mà là để con hiểu tình yêu thương luôn ở đây, chỉ chờ con quay về.
Khi mọi thứ suôn sẻ, con hãy luôn tỉnh táo. Vì ngoài kia còn rất nhiều người giỏi hơn, bản lĩnh hơn. Đừng để bản thân lạc trong ảo tưởng, càng không nên quên mình từng nhỏ bé ra sao để có được ngày hôm nay.
Còn khi cuộc sống đưa con xuống đáy cũng đừng quá sợ hãi . Hãy nhớ rằng, con từng vượt qua biết bao khó khăn, nay cũng có thể bước tiếp như thế. Cuộc đời là hành trình của những lần ngã và đứng dậy. Người chiến thắng không phải là người chưa từng vấp ngã, mà là người không dừng lại vì một lần gục ngã.
Trên đời này, duyên phận giữa cha mẹ và con cái chỉ đến một lần. Có thể cha mẹ không thể đi cùng con đến tận cuối con đường nhưng trong những ngày mưa bão nhất, cha mẹ sẽ luôn cố gắng che chắn cho con dù chỉ một đoạn ngắn.
Có thể cha mẹ không đủ sức sát cánh chiến đấu cùng con nhưng khi con mỏi mệt, gục ngã, gia đình sẽ là nơi để con tựa vào và nạp lại năng lượng. Dù còn bên nhau bao lâu đi nữa, hãy trân trọng từng khoảnh khắc được cùng ăn cơm, cùng nói chuyện, cùng sống dưới một mái nhà với nhau con nhé".
Một nghiên cứu sinh tìm thấy một dòng chữ truyền động lực có từ 23 năm trước trong ký túc xá nữ, gây xôn xao cư dân mạng...